Cherreads

Chapter 43 - CHƯƠNG 43: SỬ THI CỦA KẺ PHẢN TRẮC

Sau những cuộc trò chuyện đầy toan tính của các cường giả tại Huyết Tổ Cấm Khư, khi những âm mưu như những sợi tơ máu vô hình bắt đầu được giăng ra khắp các cõi giới, thì ở một nơi sâu thẳm, xa xôi hơn mọi khái niệm về khoảng cách, bên ngoài cả tầm ảnh hưởng và sự phán xét của

Trụ Đạo Tâm

một cõi giới khác vẫn tồn tại theo cách của riêng nó

Là một vũ trụ được khai sinh từ thời hỗn mang sơ khai kỉ nguyên, một thế giới bị lãng quên, bị ruồng bỏ, và bị đặt cho một cái tên đầy miệt thị bởi những kẻ tự cho mình là trung tâm của vạn vật.

Người đời gọi nó là Phản Vũ Trụ.

Đây không phải là sự hỗn loạn của tự nhiên, mà là tiếng gầm thét bị dồn nén của những kẻ không chịu cúi đầu

 là một vũ trụ mà ở đó, các định luật vật lý bị bóp méo như một lời chế nhạo, nơi những ngôi sao không tỏa sáng mà rỉ ra thứ ánh sáng đỏ đặc quánh như máu, khóc thương cho những lý tưởng đã chết. Thời gian không trôi xuôi, mà chảy ngược trong những dòng sông ký ức cuồn cuộn, nơi quá khứ và tương lai va vào nhau, tạo thành những cơn bão nghịch lưu có thể nghiền nát thần hồn của bất kỳ kẻ nào lạc bước. Đây là một vũ trụ từ chối tuân theo cái 'trật tự' giả tạo

Bất cứ ai, bất cứ sinh linh nào có con đường Đạo Pháp khác biệt, bất cứ nền văn minh nào không phục tùng, đều bị xem là dị đoan, là mầm mống của sự bất ổn. Vô số cường giả tu chân, vô số thế lực trong cõi giới này đã bị chèn ép, đẩy đến bước đường cùng, bị trục xuất khỏi ánh sáng của vũ trụ chính thống. 

Và rồi, chính những kẻ chiến thắng đã viết nên lịch sử, gọi đây là một vũ trụ "không có trật tự", một nơi cần phải bị cô lập và lãng quên.

Sử thi ở đây không được khắc trên ngọc thạch hay ghi vào sách vàng, bởi vì lịch sử của kẻ bại trận đã bị chính những kẻ chiến thắng xóa sổ và bóp méo, chỉ còn có thể được viết bằng máu trên những vì sao đã nguội lạnh, được kể lại qua tiếng vọng không lời từ những linh hồn bị từ chối siêu thoát, bị đóng đinh vĩnh viễn vào chính 'Trật Tự' mà chúng đã chiến đấu để phá bỏ. Đó là câu chuyện về một cuộc chiến không hồi kết kéo dài vạn thập kỉ nguyên sơ khai, khi bầu trời bị xé toạc bởi những pháp tắc xung đột, khi tinh tú vỡ nát như cát bụi dưới chân các Đại Năng

Đó là cuộc đối đầu giữa những kẻ bảo vệ "trật tự" và những kẻ dám thách thức nó.

Trong cuộc chiến tàn khốc đó, những thế lực bị ruồng bỏ của Phe Khai Phá – những kẻ mang trong mình lý tưởng về một vũ trụ không có giới hạn, không có ràng buộc – đã bị dồn vào chân tường. Và giữa tro tàn của sự thất bại, họ đã đưa ra một lựa chọn định mệnh: giải phóng Phệ Hồn Lão Ma, một thực thể cổ xưa bị giam cầm, để chống lại kẻ thù chung. Một liên minh được tạo nên từ sự tuyệt vọng, nhưng cũng là một giao kèo với ác quỷ, một hành động đã mãi mãi thay đổi bản chất của cuộc nổi loạn

Ngày nay, sau vô tận tuế nguyệt, Phản Vũ Trụ không có vua, không có đế. Bởi vì đối với những kẻ đã mất tất cả, mọi hình thức của trật tự đều là một sự sỉ nhục, một sự sao chép lại chính hình ảnh của kẻ thù đã đẩy họ vào bóng tối. Sự hỗn loạn ở đây không phải là thiếu trật tự, mà là một trật tự của riêng nó - một lời thề vĩnh cửu rằng sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm của những kẻ đã nhân danh 'ánh sáng' để tạo ra bóng tối

Quyền kiểm soát tuyệt đối không nằm trong tay một triều đại, mà thuộc về một thế lực duy nhất, một liên minh của những kẻ bị đày ải, những linh hồn đầy thù hận.

Ngự trị trên đỉnh quyền lực, không phải một ngai vàng đúc từ thiên thạch, mà là một khối u ác tính của vũ trụ, kết tinh từ tiếng gào thét bị cô đặc lại của hàng triệu linh hồn. Lại gần, người ta không chỉ 'nghe' thấy tiếng ai oán, mà còn 'cảm' thấy chúng bò trườn trên da thịt như những con giòi vô hình. Đó là nơi Phệ Hồn Lão Ma ngự trị

Ngai vàng đó vẫn còn sống, nó thở ra oán khí, và thỉnh thoảng, một khuôn mặt đau đớn lại trồi lên từ bề mặt rồi chìm xuống, một lời nhắc nhở vĩnh hằng rằng quyền lực của hắn được xây dựng trên sự thống khổ vô tận. Ý chí của hắn là luật pháp, và cơn thịnh nộ của hắn là sự phán xét

Dưới trướng hắn là các Phệ Diệt Giả - chúng không chỉ là những con quái vật săn mồi, mà còn là những tướng quân, những bóng ma khoác chiến giáp, những kẻ chấp pháp của vùng đất nổi loạn này, mang theo sự tàn bạo và nỗi oán hận của cả một vũ trụ. Vô số cường giả tu chân, vô số thế lực nhỏ hơn tồn tại trong các tinh vực và tiểu vũ trụ của cõi giới này, tất cả đều phải sống dưới cái bóng của thế lực đó, nương tựa vào nhau trong một trật tự của sự nổi loạn

Tuy nhiên, ngay cả trong cõi giới tưởng chừng đã bị định đoạt bởi một thế lực duy nhất này, những lời đồn đại vẫn râm ran trong các tinh vực chết...

Họ kể về một cường giả bí ẩn khác

Một tồn tại không rõ tu vi, không thuộc phe phái nào, lặng lẽ quan sát ván cờ của các vũ trụ từ trong bóng tối. Kẻ đó không dùng vũ lực, không gieo rắc hỗn loạn, mà dường như chỉ bằng sự tồn tại của mình, đã trở thành một 'điểm mù' trong dòng chảy vận mệnh, một biến số mà ngay cả Phệ Hồn Lão Ma cũng không thể tính toán

Họ là một người xem kịch thờ ơ, hay chính là đạo diễn của một vở kịch còn lớn hơn? Kẻ đó là ai, một di sản từ thời hỗn mang sơ khai, hay một biến số mới của vận mệnh? Vai trò của họ trong cuộc chiến sắp tới là gì?

Đó vẫn còn là một bí ẩn mà ngay cả Phệ Hồn Lão Ma, với quyền năng bao trùm cả một vũ trụ, cũng chưa thể tìm ra lời giải.

Và quyền lực tuyệt đối đó đã tạo nên một trật tự của riêng nó.

Trong lãnh địa bao la của hắn, tại tinh vực Vô Tẫn, tồn tại một nơi được gọi là Hành Tinh Tro Tàn – một tiểu vũ trụ dị biệt, một vết thương lở loét nhưng lại là nơi bảy thế lực kỳ lạ nhất cùng tồn tại và quỳ gối trước ngai vàng bằng tiếng thét của hắn.

Đầu tiên phải kể đến Hồn Môn – chính là sào huyệt của Phệ Hồn Lão Ma.

Tại Phản Vũ Trụ, nơi vạn vật đều hướng về sự tan rã, thứ đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là sự Lãng Quên. Mọi văn tự, mọi ký ức đều sẽ phai mờ theo thời gian. Hồn Môn được sáng lập bởi những sinh linh cổ xưa nhất, những người đã chứng kiến cả một nền văn minh vĩ đại tan thành cát bụi không một dấu vết. 

Họ phát hiện ra cách duy nhất để bảo tồn vĩnh viễn một tri thức, một câu chuyện hay một cuộc đời, là "khắc ấn" nó vào một linh hồn sống. Vì vậy, Phệ Hồn Lão Ma không phải là một ác ma tìm kiếm sức mạnh, mà là một "Thư Viện Trưởng" của một thư viện khổng lồ và bi kịch.

Vẻ ngoài tàn bạo của ông là một lớp vỏ bọc cần thiết để thực hiện một công việc khủng khiếp: "sưu tầm sách". Mỗi khi ông "nuốt" một linh hồn, thực chất là ông đang đưa một "cuốn sách" vào kho lưu trữ vĩnh hằng, cứu nó khỏi sự Lãng Quên trong "Vĩnh Hằng Ký Ức Điện". Khí chất của ông là sự mệt mỏi vô tận của một người gánh trên vai cả lịch sử của vũ trụ. Nhưng trong chính Hồn Môn, lại tồn tại mâu thuẫn giữa phe "Bảo Tồn" của Lão Ma và phe "Khai Thác" của các thiếu chủ trẻ tuổi, những kẻ muốn "đọc" các linh hồn để tìm kiếm sức mạnh – một hành động bị Lão Ma xem là làm "hỏng sách". Đối với Hồn Môn, tất cả sinh linh khác đều là những "cuốn sách" tiềm năng, khiến họ trở thành mối đe dọa thường trực với vạn vật.

Tiếp đến là Thiên Lăng Tự. Lãnh địa của họ, Vong Xuyên Mộ Địa, không phải nghĩa trang của kẻ chết, mà là nghĩa trang của những 

'số phận chưa từng xảy ra'.

 Tại đây, dưới quy luật bóp méo của Phản Vũ Trụ, mỗi một 'nếu như', mỗi một ngã rẽ tương lai bị chối bỏ, đều đông cứng lại qua vạn năm, hóa thành những khối 'Đá Vận Mệnh' nguyên sơ, mỗi khối đá là một lời hứa bị lãng quên, một tương lai đã chết.

Tông chủ của họ, Cố Vị Nhạc, là một "Đại Sư Điêu Khắc".

Ông không tu luyện pháp lực, mà tu luyện "Đạo Đao" – khả năng nhìn thấu và đẽo gọt những khối "Đá Tương Lai".

Ông mang vẻ trầm mặc của một nghệ nhân, luôn trăn trở trước mỗi nhát đục, vì mỗi nhát đục có thể định hình nên số phận của cả một vùng đất.

Họ không hồi sinh quá khứ, mà đang cố gắng tạc ra một tương lai

Đối lập với sự tạo hóa đó, Tiếu Tẫn Cung lại là một thảm họa tự nhiên không thể lường trước. Đây không phải là một tông môn được thành lập, mà là một "vùng lây nhiễm".

Tông chủ Trương Tiểu không phải là người của thế giới này; hắn là một "Mảnh Vỡ" của một thực thể từ vũ trụ chính thống, bị rơi vào Phản Vũ Trụ.

Sự tồn tại của hắn ở đây là một nghịch lý. Tiếng cười của hắn không phải cảm xúc, mà là âm thanh của hai thực tại đang ma sát vào nhau.

"Cơn điên"

của các thành viên trong cung thực chất là một loại "bệnh thực tại", và mục tiêu bản năng của họ là tìm kiếm những "mảnh vỡ" khác để trở nên hoàn chỉnh. Khi hai mảnh vỡ đến gần nhau, chúng sẽ cộng hưởng và gây ra sự hủy diệt trên quy mô lớn.

Giữa sự loạn lạc đó, lại có những kẻ nhìn ra cơ hội.

Dẫn Mệnh Lâu là một "sàn giao dịch" khổng lồ, nơi các khái niệm trừu tượng nhất lại là những tài nguyên hữu hình. Tông chủ Tô Thanh Cơ là một giám đốc điều hành lạnh lùng, lý trí, mọi thứ trong mắt cô đều có thể quy ra giá trị.

Nụ cười của cô là một lời đề nghị mua bán, và một cái nhíu mày có thể khiến giá trị của "Lòng Tin" trên toàn hành tinh sụp đổ. Họ mua bán

"Sự Hy Sinh"

"Lòng Dũng Cảm"

và cả

"Nỗi Tuyệt Vọng".

Mục tiêu cuối cùng của Tô Thanh Cơ là thu thập đủ 12 "Khái Niệm Nguyên Thủy" để có được quyền năng của một Đấng Sáng Tạo.

Nếu Dẫn Mệnh Lâu mua bán khái niệm, thì Quỷ Tình Đài lại dùng cảm xúc làm nguyên liệu. Được sáng lập bởi một tiên nữ bị lưu đày, tông chủ Thượng Quan Yên là một

"Kiến Trúc Sư Giấc Mơ".

Bà và các đệ tử thu thập cảm xúc của chúng sinh để làm "sợi", "màu vẽ", từ đó dệt nên những thế giới trong mơ nhưng lại hoàn toàn có thể bước vào. Mục tiêu của họ là xây dựng một "Thế Giới Mới" trong mơ, một nơi trú ẩn hoàn hảo để thoát khỏi thực tại khắc nghiệt

Họ bán những "giấc mơ", nhưng cũng có thể nhốt kẻ thù vào những cơn ác mộng vĩnh viễn.

Trong một thế giới nơi mọi thứ đều bị lãng quên, ký ức là thứ tài sản quý giá nhất. Phong Đăng Uyển không phong ấn yêu ma, họ phong ấn "Ký Ức". Tông chủ Thiết Ma Tử là một

"Nhà Sưu Tầm".

Mỗi chiếc lồng đèn trong lãnh địa của ông là một ký ức được bảo tồn: ký ức về một tình yêu đã mất, một trận chiến hào hùng, hay một bí mật chết người. Danh xưng của ông đến từ ý chí sắt đá trong việc bảo vệ bộ sưu tập và sự tàn nhẫn khi muốn chiếm hữu một ký ức mà ông khao khát. 

Họ là một thư viện của những trải nghiệm, nơi tât cả mọi người có thể đến để "mượn đọc" một ký ức, nhưng cái giá phải trả chính là một ký ức của chính người mượn đó

Cuối cùng, là Tàn Huyền Cốc – những Y Sư của thực tại.

Họ không tham ngộ độc dược thông thường, họ tham ngộ "Sự Sai Lệch của Quy Luật". Hành Tinh Tro Tàn là một bệnh nhân, và căn bệnh của nó là các quy luật vật lý không ổn định. 

Tông chủ Liễu Linh Nhai là một "y sư" của thực tại. Mỗi loại "độc" mà họ luyện ra là một loại 'tà khí' có thể tạm thời lây nhiễm và thay đổi một quy luật, tạo ra một khu vực mà trọng lực bị đảo ngược.

Mục tiêu của họ là tìm ra một "linh dược" để ổn định lại các quy luật của thế giới, chữa lành căn bệnh "tro tàn" cho hành tinh. 

Công việc của họ cực kỳ nguy hiểm, vì một lần thôi diễn thất bại có thể tạo ra một "lỗ hổng quy luật" vĩnh viễn, hủy diệt mọi thứ.

Bảy thế lực, bảy triết lý kỳ dị, cùng tồn tại trên một hành tinh chết

Bảy vết thương lở loét, mỗi vết thương lại mang một vẻ đẹp bệnh hoạn riêng, tất cả đều nằm dưới cái bóng của Phệ Hồn Lão Ma. Và giữa những ván cờ của họ, bí ẩn về vị cường giả không rõ lai lịch vẫn còn đó, như một lời cảnh báo rằng, ngay cả trong cõi giới của những kẻ phản trắc, vẫn còn những bí mật sâu thẳm hơn cả sự hỗn loạn.

More Chapters